Phút Cầu Nguyện, Thứ Hai 03/06/2024: Trái tim bao dung
Chuyện xưa kể lại rằng:
Trong thiền viện của thiền sư Tiên Nhai, có một vị tăng sinh rất ham chơi, vị này không chịu nổi cảnh vắng lặng yên bình của chốn thiền môn. Vào những buổi tối, vị tăng sinh này thường ra vách tường sau chùa, đặt một cái ghế để leo qua tường ra bên ngoài.
Sau khi thiền sư biết được, ngài không nói với ai. Một lần, vị tăng sinh này trèo tường trốn đi chơi, ngài đi theo phía sau và đem chiếc ghế để qua một bên rồi ngồi vào chỗ đó đợi vị học tăng trở về. Đêm khuya vắng vẻ, vị học tăng trở về, không biết chiếc ghế đã bị di chuyển nên vẫn leo qua vách tường và thò chân xuống ghế như mọi khi để vào chùa, nhưng khi vừa đặt chân xuống thì cảm thấy chiếc ghế dưới chân mình sao mềm mại là lạ, cúi xuống nhìn thì hoá ra mình đang đứng trên vai sư thầy mình. Lập tức vị học tăng hồn bay phách tán quỳ xuống nói không ra lời. Thiền sư liền đỡ vị học tăng đứng lên và nhẹ nhàng nói: “Đêm khuya sương nhiều, cẩn thận chứ ướt lạnh hãy nhanh vào phòng nghỉ ngơi.”
Sau khi về phòng vị tăng sinh cứ phập phồng lo sợ không yên, trắng đêm không ngủ, lo sợ thiền sư sẽ trách phạt mình trước mặt đại chúng. Nhưng sự việc thì ngược lại, cứ ngày ngày trôi qua, thiền sư không nhắc đến chuyện, cũng không nói cho ai biết. Vị tăng trẻ tự trong lòng cảm thấy rất hổ thẹn vô cùng, từ đó về sau không dám trốn ra ngoài chơi mà quyết chí tu học, cuối cùng trở thành một vị tăng nổi tiếng đương thời.
Kính thưa quý vị và các bạn rất thân mến
Nội dung của câu chuyện trên rất quen thuộc với đời thường của chúng ta. Tuy nhiên, nếu đặt mình vào cương vị của người thiền sư kia, bạn và tôi sẽ xử lý như thế nào? Công khai phạt lỗi người học trò kia để có thể “răn đe” thêm nhiều người khác; hay gặp riêng cậu để trách mắng và nhắc nhở? Dù là hình phạt công khai hay là sửa lỗi cách riêng tư thì có lẽ cách giải quyết nào cũng để lại một ấn tượng không mấy tích cực với người có lỗi. Bởi đó, lối ứng xử cách bình tâm và đầy lòng bao dung của vị thiền sư này quả là một bài học ý nghĩa đối với mỗi người chúng ta.
Nhà thơ nổi tiếng Gibrant đã từng nói:“Một con người vĩ đại có hai trái tim: một trái tim chảy máu và một trái tim bao dung”. Thật vậy, người có trái tim bao dung thì tâm hồn luôn rộng mở và tràn ngập yêu thương. Vì thế, họ trở nên vĩ đại và bao giờ cũng nhận được sự yêu mến cũng như sự tin tưởng từ người khác, bởi họ luôn cảm thông và làm điều tốt đẹp cho mọi người. Đứng trước lỗi lầm của người khác, họ luôn mở rộng trái tim yêu thương để tạo điều kiện cho người lầm lỗi có cơ hội phục thiện mà trở về, sống đúng với phẩm giá của mình.
Người xưa có câu “nhân vô thập toàn”! Đã là con người, không ai trong chúng ta tránh khỏi những lầm lỗi. Cho nên, bao dung với người khác cũng chính là cách mà chúng ta mở rộng lòng mình để sống yêu thương, cảm thông với mọi người và với chính mình hơn. Tuy nhiên, sự bao dung ở đây không có nghĩa là thỏa hiệp với điều xấu và dung túng cho lầm lỗi của chính mình hay của người khác. Qua tấm lòng bao dung, chúng ta bày tỏ lối sống yêu thương và cảm thông với mọi người, để cùng nhau hướng đến những giá trị tốt đẹp và đạt đến hạnh phúc đích thực trong cuộc sống.
Trong cuộc lữ hành đức tin, người Kitô hữu chúng ta thật hạnh phúc vì trong mọi hoàn cảnh, chúng ta vẫn luôn được Thiên Chúa yêu thương. Trái tim nhân từ và giàu lòng xót thương của Chúa luôn bao dung, tin tưởng và kiên nhẫn trước những lầm lỗi của chúng ta. Thế nhưng, Ngài cũng xử phạt rất nghiêm minh và công thẳng nếu chúng ta cố tình không chịu từ bỏ con đường tội lỗi của mình để quay trở về với tình yêu của Chúa. Thật vậy, qua câu chuyện về những tá điền sát nhân mà Tin Mừng hôm nay kể lại, chúng ta có thể thấy dung mạo của một Thiên Chúa luôn bao dung, kiên nhẫn và tạo mọi cơ hội để chờ đợi tội nhân quay đầu; nhưng Ngài cũng đòi tất cả chúng ta đều phải trả lẽ về những việc mà chúng ta đã làm với sự tự do Chúa ban.
Kính thưa quý vị và các bạn
Chúng ta đang sống trong tháng mà Giáo Hội dành riêng để kính Thánh Tâm Chúa Giêsu! Trái tim bao dung và yêu thương của Ngài chính là nguồn mạch của mọi ơn thánh, giúp chúng ta nhận ra lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa và thôi thúc chúng ta loan báo lòng thương xót ấy giữa cuộc sống trần gian này. Ước gì mỗi người chúng ta, một khi đã cảm nhận được trái tim yêu thương của Chúa trong cuộc đời mình, cũng biết mở rộng trái tim để sống bao dung với những người khác và trải rộng lòng xót thương của Chúa trong đời sống hàng ngày.
Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa vì Chúa luôn bao dung và kiên nhẫn với từng người chúng con. Xin cho chúng con biết nhận ra tình thương của Chúa và giúp chúng con biết tận dụng những cơ hội Chúa ban để làm cho cuộc đời của chúng con trở nên ý nghĩa hơn; ngõ hầu qua đó, ngày càng có thêm nhiều người được biết đến lòng thương xót của Chúa. Amen.
Bích Liễu