Đức Thánh cha nhóm Công nghị Hồng y về việc phong thánh

Lúc 9 giờ sáng thứ Sáu, ngày 13 tháng Sáu tới đây, Đức Thánh cha Lêô XIV sẽ nhóm Công nghị Hồng y về việc tôn phong tám vị chân phước lên bậc hiển thánh.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Trong số các vị đó, có các chân phước:
Giuseppe Gregorio Hernández Cisneros, người Venezuela, qua đời năm 1919, tại thủ đô Caracas, được phong chân phước ngày 30 tháng Tư năm 2021.
Tiếp đến là chân phước Bartolo Longo, giáo dân, sinh năm 1841 và qua đời tại Pompei, nam Ý, ngày 05 tháng Mười năm 1926.
Nữ chân phước Maria Núi Cát Minh, tục danh là Carmen Elena Rendíles Martínez, sáng lập Dòng các Nữ tỳ Chúa Giêsu, sinh năm 1903 tại Caracas, thủ đô Venezuela, và qua đời tại đó năm 1977, thọ 74 tuổi.
Chị bị khuyết tật bẩm sinh, không có cánh tay trái và phải mang cánh tay giả suốt đời. Tuy vậy, chị vẫn học hành, làm việc và sau đó đã thi hành nhiều công tác trong Giáo hội. Chị nổi bật về lòng đạo đức và năm 24 tuổi, chị gia nhập Dòng Nữ tỳ Chúa Giêsu Thánh Thể, từ Pháp. Sau khi thụ huấn tại Toulouse, miền nam Pháp, chị trở về nước và làm bề trên tất cả các nhà của dòng tại Venezuela. Dòng phát triển mạnh tại đây.
Trong khi đó, dòng tại Pháp dần dần bị tục hóa, các nữ tu bỏ áo dòng, và sự khác biệt ngày càng lớn với các nữ tu tại Venezuela. Chị Carmel xin phép Tòa Thánh, và ngày 25 tháng Ba năm 1966, chị thành lập dòng mới với tên là Dòng Nữ Tỳ Chúa Giêsu. Chị qua đời vì kiệt sức năm 1977. Chị được phong chân phước ngày 16 tháng Sáu năm 2018 tại Caracas, theo sắc lệnh của Đức Thánh cha Phanxicô. Nay có thêm một phép lạ được Bộ Phong thánh nhìn nhận, mở đường cho việc tôn phong chân phước Carmen Elena lên bậc hiển thánh.
Một chân phước khác là Đức cha Ignazio Chouktrallah Maloyan, Tổng giám mục Giáo phận Martin, thuộc Giáo hội Công giáo Armeni, sinh ngày 15 tháng Tư năm 1869 tại Martin, bên Thổ Nhĩ Kỳ, và qua đời ngày 11 tháng Sáu năm 1915, tại Kara-Keupru, trong cuộc diệt chủng của Thổ Nhĩ Kỳ chống người Armeni.
Chân phước Phêrô To Rot, giáo lý viên can trường người Papua New Guinea, đã được Đức Thánh cha Gioan Phaolô II tôn phong chân phước ngày 17 tháng Giêng năm 1995, trong thánh lễ trọng thể tại thủ đô Port Moresby.
Ông sinh năm 1912 tại Rakunai, một làng nhỏ ở Papua New Guinea trong một gia đình công giáo, thân phụ sốt sắng cộng tác với các nhà truyền giáo và mẹ là một phụ nữ Kitô gương mẫu, chăm chỉ dạy dỗ bốn người đứa sống đạo cách tốt đẹp.
Năm lên 18 tuổi, Phêrô Torot gia nhập trường đào tạo giáo lý viên và thụ huấn từ 1930 đến 1933, rồi trở về làng Rakunai và hăng say giúp đỡ cha xứ, lúc bấy giờ là cha thừa sai Carlo Laufer, trong việc mục vụ và truyền giáo cho người đồng hương. Năm 24 tuổi, Phêrô Torot lập gia đình với một thiếu nữ Công giáo và gia đình ông Phêrô sống hạnh phúc và ba người con lần lượt chào đời. Tuy lập gia đình, nhưng ông Phêrô To Rot không hề xao lãng công việc truyền giáo. Thế chiến thứ II tràn tới Papua và quân Nhật tiến chiếm đảo này. Sau đó, họ hạn chế các hoạt động tôn giáo, quản thúc các thừa sai và tu sĩ nam nữ.
Thấy thế, ông Phêrô can đảm đứng ra lãnh nhận trách nhiệm hướng dẫn cộng đoàn thay cho vị thừa sai bị quản thúc. Ông tổ chức và hướng dẫn các buổi cầu nguyện chung, cất giữ và trao ban Mình Thánh Chúa, chăm sóc và cứu giúp người nghèo quanh vùng, mặc dù hoạt động mục vụ này gây ác cảm đối với quân Nhật.
Tháng Ba năm 1944, quân cảnh Nhật hạ lệnh bắt giam tất cả những ai sống đạo. Trong tư cách là một tín hữu nhiệt thành và là người hướng đạo cho cả cộng đoàn tại Rakunai, ông Phêrô Torot không thể tuân theo các chỉ thị độc đoán của giới thống trị. Ông bị bắt và cầm tù, rồi sau đó bị một bác sĩ quân y người Nhật chích thuốc độc sát hại.
Hai vị chân phước trên đây được phong hiển thánh theo thể thức tương đương, mà không cần có phép lạ.
Ngoài ra, còn có chân phước Pier Giorgio Frassati, giáo dân Dòng Ba Đa Minh.
(Tổng hợp 5-6-2025)
Trực tiếp
