Tiếp kiến chung của Đức Thánh cha: Dù chúng ta sa ngã, Thiên Chúa vẫn không rút lại tình yêu, không từ bỏ chúng ta

Sáng thứ Tư, ngày 01 tháng Mười vừa qua, Đức Thánh cha Lêô XIV đã tiếp kiến chung khoảng năm mươi ngàn tín hữu hành hương, tại Quảng trường Thánh Phêrô. Hiện diện trong dịp này, cũng có khoảng ba mươi hồng y và giám mục, hơn năm mươi đôi tân hôn cùng với nhiều phái đoàn khác.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Trước khi buổi tiếp kiến bắt đầu, lúc 9 giờ 45, Đức Thánh cha đã dùng xe tiến qua các lối đi ở quảng trường để chào thăm các tín hữu, nhất là chúc lành cho các trẻ em.
Trong phần tôn vinh Lời Chúa đầu buổi tiếp kiến, mọi người đã lắng nghe đọc bằng nhiều ngôn ngữ đoạn Tin mừng theo thánh Gioan (Ga 20,19-23):
“Vào buổi chiều ngày hôm ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín vì sợ người Do thái. Chúa Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho các con!”. Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. Người lại nói với các ông: “Bình an cho các con! Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con”. Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần. Các con tha tội cho ai, thì tội người ấy được tha; các con cầm giữ ai, thì tội người ấy bị cầm giữ”.
Bài huấn giáo
Trong bài huấn giáo tiếp đó, Đức Thánh cha tiếp tục loạt bài giáo lý Năm Thánh về “Chúa Giêsu Kitô niềm hy vọng của chúng ta”. Chương III về sự phục sinh của Chúa Giêsu. Bài lần này là bài thứ chín, có đề tài là: Sự phục sinh. “Bình an cho các con!” (Ga 20,21).
Mở đầu bài huấn giáo, Đức Thánh cha nói: Anh chị em thân mến,
Trung tâm của đức tin chúng ta và con tim niềm hy vọng chúng ta được bén rễ vững chắc trong sự phục sinh của Chúa Kitô. Khi đọc kỹ các sách Tin mừng, chúng ta nhận ra rằng mầu nhiệm này thật đáng kinh ngạc, không chỉ vì một người - Con Thiên Chúa - đã sống lại từ cõi chết, nhưng còn vì cách thức Người chọn để thực hiện điều đó. Thực vậy, sự phục sinh của Chúa Giêsu không phải là một cuộc khải hoàn ồn ào, không phải là sự trả thù hay sự gỡ gạc chống những kẻ thù của Người. Đó là chứng tá tuyệt vời cho thấy tình yêu có thể trỗi dậy sau một thất bại lớn để tiếp tục hành trình không gì ngăn cản được.
Khi chúng ta trỗi dậy sau một biến cố đau thương do người khác gây ra, phản ứng đầu tiên thường là giận dữ, muốn cho ai đó phải trả giá vì điều ta đã chịu. Chúa Phục Sinh thì không như vậy. Bước ra từ vực thẳm của cái chết, Người không tìm cách trả thù. Người không trở lại với những cử chỉ quyền lực, nhưng với sự hiền lành, Người bày tỏ niềm vui của một tình yêu lớn hơn mọi vết thương, mạnh hơn mọi phản bội.
Đấng Phục Sinh không cần khẳng định địa vị cao cả của mình. Người hiện ra với bạn hữu - các môn đệ - và làm điều đó với sự tế nhị tột bậc, không vội vã vượt quá khả năng đón nhận của họ. Ước muốn duy nhất của Người là tái lập sự hiệp thông, giúp họ vượt qua mặc cảm tội lỗi. Chúng ta thấy điều này rất rõ trong nhà Tiệc Ly, nơi Chúa hiện đến với những bạn hữu đang khép kín trong sợ hãi. Đó là giây phút diễn tả một sức mạnh phi thường: Chúa Giêsu, sau khi đã đi xuống tận vực thẳm của cái chết để giải thoát những ai bị giam cầm ở đó, giờ đây bước vào căn phòng đóng kín của những người tê liệt vì sợ hãi, mang đến một món quà không ai dám mong: đó là bình an.
Lời chào của Người thật đơn sơ, gần như bình thường: “Bình an cho các con!” (Ga 20,19). Nhưng kèm theo một cử chỉ đẹp đến mức gần như khó tin: Chúa Giêsu cho các môn đệ xem tay và cạnh sườn mang dấu tích cuộc thương khó. Tại sao lại cho thấy những vết thương trước mặt chính những người đã chối bỏ và bỏ rơi Người trong giờ phút đau thương ấy? Tại sao không che giấu những giấu đau khổ ấy để khỏi khơi lại vết thương do xấu hổ?
Thế nhưng, Tin mừng cho biết: các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa (x. Ga 20,20). Lý do thật sâu xa: Chúa Giêsu đã hoàn toàn hòa giải với tất cả những gì Người đã chịu đựng. Không còn một chút hận thù. Những vết thương không nhằm khiển trách, nhưng để xác nhận một tình yêu mạnh hơn mọi bất trung. Đó là bằng chứng rằng, chính khi chúng ta sa ngã, Thiên Chúa vẫn không rút lại tình yêu. Người không từ bỏ chúng ta. Như thế, Chúa tỏ mình trần trụi và không mang vũ khí. Người không đòi hỏi, không dọa nạt. Tình yêu của Người không hạ nhục; đó là bình an của Đấng đã chịu đau khổ vì yêu và giờ đây có thể khẳng định: thật đáng giá!
Còn chúng ta, nhiều khi che giấu vết thương của mình vì kiêu hãnh hay vì sợ bị coi là yếu đuối. Chúng ta nói: “Không sao đâu”, “mọi chuyện đã qua rồi”, nhưng thật ra chúng ta vẫn chưa thật sự bình an với những phản bội từng làm ta đau. Đôi khi, chúng ta che đậy sự khó khăn trong việc tha thứ để không lộ ra sự mong manh và để khỏi bị nguy cơ đau khổ thêm. Chúa Giêsu thì không. Người giơ ra các dấu thương của mình như một bảo chứng tha thứ. Và Người cho thấy rằng sự phục sinh không phải là xóa bỏ quá khứ, nhưng là biến đổi nó thành một niềm hy vọng của lòng thương xót.
Sau đó, Chúa lặp lại: “Bình an cho các con!” Rồi Người thêm: “Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con” (c.21). Qua những lời này, Người trao cho các tông đồ một sứ mạng, không hẳn là quyền lực, nhưng là trách nhiệm: trở nên khí cụ của sự hòa giải trong thế giới. Như thể Người muốn nói: “Ai có thể loan báo dung nhan giàu lòng thương xót của Chúa Cha, nếu không phải là chính anh em, những người đã nếm trải sự thất bại và sự tha thứ?”.
Chúa Giêsu thổi hơi trên họ và ban Thánh Thần (c.22). Chính Thánh Thần đã nâng đỡ Người trong sự vâng phục Chúa Cha và trong tình yêu đến tận thập giá. Từ giây phút ấy, các tông đồ không thể im lặng về những gì họ đã thấy và nghe: rằng Thiên Chúa tha thứ, nâng dậy, và khôi phục niềm tin tưởng.
Đây là trọng tâm của sứ mạng Hội Thánh: không phải quản lý quyền lực trên người khác, nhưng thông truyền niềm vui của kẻ đã được yêu thương khi mình không xứng đáng. Chính sức mạnh ấy đã khai sinh và làm lớn mạnh cộng đoàn Kitô: những người nam nữ khám phá ra vẻ đẹp của việc được sống lại để có thể trao ban sự sống cho tha nhân”.
Và Đức Thánh cha kết luận: “Anh chị em thân mến, chúng ta cũng được sai đi. Chúa cũng cho chúng ta thấy các vết thương của Người và nói: “Bình an cho các con”. Đừng sợ cho thấy những vết thương của anh chị em đã được chữa lành nhờ lòng thương xót. Đừng ngại đến gần những người đang khép kín trong sợ hãi hay mặc cảm. Ước chi hơi thở của Thánh Thần cũng làm cho chúng ta trở thành chứng nhân về bình an và tình yêu mạnh hơn mọi thất bại.”
Chào thăm và nhắn nhủ
Bài huấn giáo bằng tiếng Ý của Đức Thánh cha được các độc viên tóm tắt bằng chín thứ tiếng khác nhau, kèm theo vài lời nhắn nhủ vắn tắt của ngài.
Khi chào các tín hữu nói tiếng Pháp, Đức Thánh cha đặc biệt nhắc đến những người đến từ Pháp, đặc biệt là Chủng viện Saint-Yves ở Rennes. Đức Thánh cha nói: “Anh chị em thân mến, được chữa lành khỏi vết thương nhờ lòng thương xót của Thiên Chúa và được đầy tràn Thánh Thần, chúng ta trở thành chứng nhân của bình an và tình yêu mạnh hơn những thất bại và chia rẽ của chúng ta.”
Với các tín hữu nói tiếng Anh, Đức Thánh cha nhắc đến các nhóm đến từ Anh, Scotland, Ireland, Bắc Ireland, Đan Mạch, Hà Lan, Na Uy, Australia, New Zealand, Campuchia, Hồng Kông, Ấn Độ, Indonesia, Nhật Bản, Liban, Malaysia, Philippines, Đài Loan, Tanzania, Việt Nam, Canada và Hoa Kỳ.
Đức Thánh cha đặc biệt gửi lời chào đến các Đại chủng sinh thuộc Giáo hoàng Học viện Ireland ở Roma, những người bắt đầu năm học, và các phó tế của Trường Giáo hoàng Bắc Mỹ, cùng với gia đình và bạn hữu của họ. Đức Thánh cha nói: “Trong lúc chúng ta bắt đầu tháng Mân côi, tôi mời gọi anh chị em đọc Kinh Mân côi mỗi ngày để cầu nguyện cho hòa bình thế giới. Nguyện xin bình an của Đức Kitô Phục Sinh ở cùng anh chị em!”
Trong số các tín hữu hiện diện tại buổi tiếp kiến, lần đầu tiên Đức Thánh cha chào thăm các khách hành hương và du khách nói tiếng Tamil.
Khi chào bằng tiếng Arập, Đức Thánh cha đặc biệt nhắc đến các tín hữu đến từ Liban và Thánh địa và nhắc nhở rằng: “Kitô hữu được kêu gọi làm chứng cho tình thương và sự tha thứ mạnh hơn bất kỳ vết thương nào và mạnh hơn mọi bất công. Xin Chúa chúc lành cho tất cả anh chị em và luôn bảo vệ anh chị em khỏi mọi sự dữ”.
Khi chào bằng tiếng Ý, Đức Thánh cha nhắc đến các nhóm khác nhau, đặc biệt các giáo xứ và các trường học khác nhau, Hiệp hội Cảnh sát Quốc gia Enna.
Sau cùng, Đức Thánh cha nói: “Tôi nghĩ đến các bạn trẻ, những người đau bệnh và các đôi tân hôn. Hôm nay, chúng ta kính nhớ thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, Tiến sĩ Hội Thánh và là bổn mạng các xứ truyền giáo. Xin gương sáng của thánh nữ khích lệ mỗi người chúng ta bước theo Chúa Giêsu trên hành trình đời sống, và ở bất cứ nơi đâu cũng mang lại chứng tá Tin mừng đầy niềm vui.”
Trực tiếp
