Còn 4.000 vị tử đạo tại Tây Ban Nha có thể được phong chân phước
Cho đến nay, đã có 3.500 vị tử đạo bị sát hại vì sự oán ghét đức tin, trong thời nội chiến từ năm 1936 đến năm 1939, tại Tây Ban Nha đã được phong chân phước, và hiện còn 4.000 vị khác có thể được tôn phong trong những năm tới đây, theo nhận định của cha José Carlos Martín de la Hoz, thỉnh nguyện viên phong thánh của Giám hạt tòng nhân Opus Dei.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Cha Martín de la Hoz cho biết như trên, trong buổi giới thiệu tại Madrid cuốn sách tựa đề: “Tổ ấm tình thương và tha thứ II” (Hogares de amor y perdón II), do nhà xuất bản của Hiệp hội “Ăn rễ trong Chúa Kitô” (Enraizados en Cristo) ấn hành, trong đó có trình bày chứng tá của 23 gia đình nổi bật về lòng tận tụy và trung thành của các hội viên đến độ hy sinh mạng sống.
Cha kể rằng: “Cách đây vài tháng, theo lời yêu cầu của Bộ Phong thánh, một cuộc kiểm kê đã được thực hiện, qua cuộc nói chuyện với tất cả các đại biểu của các giáo phận, và một danh sách 4.000 vị tử đạo Tây Ban Nha đã được thiết lập. Khi công việc này hoàn tất trong vòng bốn năm, thì sẽ có tổng cộng 7.500 chân phước tử đạo được tôn vinh trên bàn thờ.
Cha de la Hoz nhấn mạnh rằng “điều gây ấn tượng mạnh nhất, đó là 7.500 vị tử đạo, chân phước ấy, có tài liệu và chứng tích chứng tỏ họ bị sát hại vì sự oán ghét đức tin, và cũng có những bằng chứng họ tha thứ cho những kẻ giết mình.
Trong số những chứng từ về sự tha thứ được kể trong sách vừa nói, có những lời kể của Luis García Chillón về người chú ruột của ông Hermenegildo Chillón Cabrera, quen gọi là Mere, tử đạo tại thị trấn Talavera de la Reina, thuộc tỉnh Toledo, Tây Ban Nha.
Mere bấy giờ 29 tuổi, là một người canh gác trong thị trấn, bị Thị trưởng Francisco Cancho, thuộc đảng Mặt trận nhân dân, sa thải. Một đêm trong tháng Hai năm 1936, Mere bị một nhóm 20 người đánh đập và để ông nửa sống nửa chết. Ông trải qua 12 ngày tại nhà thương và khi được xuất viện, ông cố gắng dưỡng bệnh tại thành phố Tarancón, tỉnh Cuenca. Sau khi nội chiến bắt đầu hồi tháng Bảy cùng năm 1936, họ đến lùng bắt để cầm tù ông trong tu viện nữ “Ilfonsas”, hôm đó là ngày 22 tháng Tám.
Sau một phiên xử sơ sài của toà án nhân dân, ông Mere bị còng tay đưa ra khỏi nơi xử, ở cổ thì đeo cái chuông bò, trong lúc tòa bàn luận xem nên thiêu sinh hay là bắn bị can. Sau cùng, họ dẫn ông Mere tới nơi hành quyết. Trước khi chết, ông Mere xin các lý hình trao cái ví của ông cho thân mẫu của mình và dặn dò người lý hình: “xin hãy ôm hôn mẹ tôi và một cái hôn khác của tôi cho anh để anh có thể tha thứ cho tôi, nếu tôi có làm phật lòng anh cách nào”.
Ông Luis, cháu vị tử đạo, kể rằng mặc dù không biết chú mình, nhưng từ những lời ấy, người ta có thể biết vị tử đạo đã tha thứ cho những kẻ hành quyết mình: “Điều này chứng tỏ một tâm hồn quảng đại đặc biệt” và cho thấy rõ, dù chú ấy sống đạo thế nào đi nữa, máu tử đạo cũng tẩy sạch và chữa lành mọi sự”.
Cha Martín de la Hoz nhắc lại rằng Bộ Phong thánh là cơ quan Tòa Thánh đầu tiên được thiết lập trong Kitô giáo, như chúng ta thấy trong sách Tông đồ Công vụ, có nói đến quyết định đầu tiên do Giáo hội đề ra, là bảo tồn ký ức về các vị tử đạo, và trong thời các Kitô hữu tiên khởi, thánh lễ được cử hành trên mộ các vị tử đạo.”
(NCR 9-10-2024)