Lời Chúa, Chúa Nhật 02/11/2025

© Biblioteca Apostolica Vaticana

Chúa Nhật Tuần XXXI Mùa Thường Niên, Năm C

CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI (LỄ CÁC ĐẲNG).

Lễ I

Bài đọc 1: G 19:1, 23-27a

Bấy giờ ông Gióp lên tiếng: “Có ai giúp tôi viết lại lời tôi? Có ai thay tôi dùng bút sắt bút đồng chép lại? Khắc vào đá để lưu giữ muôn đời? Tôi biết Đấng Cứu Chuộc tôi hằng sống, và cuối cùng tôi sẽ đứng dậy trên bụi đất. Sau khi lớp da của tôi bị tan nát, từ xác này tôi sẽ được nhìn ngắm Thiên Chúa của tôi. Chính tôi sẽ thấy Ngài, mắt tôi sẽ nhìn Ngài, và nhận ra Ngài chứ không phải ai khác”.

Bài đọc 2: Rm 5:5-11

Anh em thân mến, lòng cậy trông không làm cho chúng ta phải hổ ngươi vì tình yêu của Thiên Chúa tuôn đổ trong tâm hồn chúng ta nhờ Thánh Thần đã ban cho chúng ta. Chúa Kitô theo kỳ hẹn mà chịu chết vì chúng ta là kẻ tội lỗi. Ít có ai chết thay cho người công chính, hoạ chăng mới có người dám chết vì kẻ lành. Nhưng Thiên Chúa chứng tỏ tình yêu của Người đối với chúng ta, nghĩa là trong lúc chúng ta còn là tội nhân, thì theo kỳ hẹn, Chúa Kitô đã chết vì chúng ta. Vậy phương chi bây giờ, chúng ta đã nên công chính trong máu của Người, và nhờ Người chúng ta sẽ được cứu khỏi cơn thịnh nộ. Bởi chưng nếu khi chúng ta còn là thù nghịch, mà chúng ta đã được giao hoà cùng Thiên Chúa nhờ cái chết của Con Ngài, thì huống chi khi đã được giao hoà, ắt chúng ta sẽ được cứu độ trong sự sống của chính Chúa Kitô. Và không những thế, chúng ta còn được vinh hiển trong Thiên Chúa nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, nhờ Người mà bây giờ chúng ta được lãnh ơn giao hoà.

Tin Mừng: Ga 6:37-40

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân chúng rằng: “Tất cả những gì  Cha Ta ban cho Ta, thì sẽ đến với Ta, và ai đến với Ta, Ta sẽ không khước từ họ, vì Ta đã từ trời xuống, không phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai Ta. Mà ý Chúa Cha Đấng đã sai Ta là tất cả những gì Người đã ban cho Ta, Ta chẳng làm hư mất, nhưng Ta sẽ cho sống lại ngày tận thế. Vì đây chính ý của Cha Ta Đấng đã sai Ta là bất kỳ kẻ nào thấy Chúa Con và tin ở Ngài, thì được sống đời đời, và Ta sẽ cho sống lại ngày tận thế.

Lễ II

Bài đọc 1: Is 25:6a, 7-9

Vào ngày ấy, trên núi này, Chúa các đạo binh sẽ dọn cho tất cả các dân một bữa tiệc đầy thịt béo. Trên núi này, Ngài sẽ cất chiếc khăn bao trùm muôn dân, và bức màn phủ trên mọi nước. Ngài sẽ tiêu diệt sự chết đến muôn đời. Chúa là Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt trên mọi khuôn mặt, và loại bỏ nỗi tủi hổ của dân Ngài khỏi toàn mặt đất, vì Chúa đã phán như vậy. Vào ngày ấy, người ta sẽ nói: “Đây Thiên Chúa chúng ta, chúng ta đã mong đợi Ngài để Ngài cứu độ chúng ta. Ngài là Chúa, Đấng chúng ta trông đợi. Chúng ta hãy hân hoan và vui mừng trong ơn cứu độ của Ngài”.

Bài đọc 2: Rm 8:14-23

Ai sống theo Thánh Thần Thiên Chúa, thì họ là con cái Thiên Chúa. Vì anh em đã không nhận lãnh tinh thần nô lệ trong sợ hãi, nhưng đã nhận Thánh Thần của hàng nghĩa tử, trong Ngài chúng ta kêu lên: “Abba, lạy Cha”. Chính Thánh Thần cùng với thần trí chúng ta đã làm chứng rằng: chúng ta là con Thiên Chúa. Vậy nếu là con, thì cũng là người thừa tự, nghĩa là người thừa tự của Thiên Chúa và đồng thừa tự với Đức Kitô. Tuy nhiên, nếu chúng ta cùng chịu đau khổ, là để cùng hưởng vinh quang. Tôi nghĩ rằng những đau khổ ở đời này không thể sánh với vinh quang sẽ được mạc khải cho chúng ta. Thật vậy, sự mong đợi của loài thụ tạo là mong đợi con cái Thiên Chúa được hiển dương. Các thụ tạo đã phải tùng phục cảnh phù vân, không phải vì chúng muốn như vậy, nhưng vì Đấng đã bắt chúng phải tùng phục, với hy vọng là chính các thụ tạo sẽ được giải thoát khỏi cảnh nô lệ sự hư nát, mà vào sự tự do vinh quang của con cái Thiên Chúa. Vì chúng ta biết rằng, cho đến bây giờ, mọi thụ tạo vẫn cùng rên siết và quằn quại như lúc sinh con; nhưng không phải chỉ các thụ tạo, mà cả chúng ta là những người hưởng ơn đầu mùa của Thánh Thần, chúng ta vẫn rên siết nơi chúng ta trong khi mong đợi ơn làm nghĩa tử, là sự cứu chuộc của thân xác chúng ta.

Tin Mừng: Lc 23:33, 39-43

Khi đã đến nơi gọi là Núi Sọ, chúng đóng đinh Người vào thập giá cùng với hai tên trộm cướp, một đứa bên hữu một đứa bên tả Người. Bấy giờ Chúa Giêsu than thở rằng: “Lạy Cha, xin tha cho chúng, vì chúng không biết việc chúng làm”. Rồi chúng rút thăm mà chia nhau áo Người. Một trong hai kẻ trộm bị đóng đinh trên thập giá cũng sỉ nhục người rằng: “Nếu ông là Đấng Kitô, ông hãy tự cứu ông và cứu chúng tôi nữa”. Đối lại, tên kia mắng nó rằng: “Mi cũng chịu đồng một án mà mi chẳng sợ Thiên Chúa sao? Phần chúng ta, như thế này là đích đáng, vì chúng ta chịu xứng với việc chúng ta làm, còn ông này, ông có làm gì xấu đâu?” Và anh ta thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi”. Chúa Giêsu đáp: “Quả thật, Ta bảo ngươi: ngay hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta”.

Lễ III

Bài đọc 1: 2 Mcb 12:43-46

Trong những ngày ấy, ông Giuđa, (thủ lãnh dân Israel), đã mở cuộc lạc quyên theo đầu người, và gửi hai nghìn quan tiền về thành Giêrusalem, để dâng lễ đền tội, vì ông suy nghĩ hết sức chính xác về sự sống lại. Thật vậy, nếu ông không trông đợi những kẻ đã chết sẽ sống lại, thì cầu nguyện cho kẻ đã qua đời là chuyện dư thừa và vô ích. Hơn nữa, ông còn nghĩ rằng những người đã an nghỉ với lòng đạo đức sẽ nhận được một phần thưởng riêng, một quà tặng của ân sủng: đó là một tư tưởng thánh thiện và đạo đức. Vì thế, ông đã xin lễ xá tội cho những người quá cố, để họ được tha thứ tội lỗi.

Bài đọc 2: Kh 21:1-5a. 6b-7

Tôi là Gioan, tôi đã thấy trời mới và đất mới; vì trời cũ và đất cũ đã qua đi, và biên cũng không còn nữa. Và tôi đã thấy thành thánh Giêrusalem mới tự trời, từ nơi Thiên Chúa mà xuống, tề chỉnh như tân nương được trang điểm cho tân lang của mình. Và tôi nghe có tiếng lớn từ ngai phán ra: “Này là nhà tạm của Thiên Chúa ở với loài người, và Ngài sẽ ở với họ, và họ sẽ là dân của Ngài và Thiên Chúa sẽ ở với họ và là Thiên Chúa của họ; “Ngài sẽ lau sạch nước mắt họ, sự chết sẽ không còn nữa, cũng không còn than khóc, không còn kêu la, không còn đau khổ, bởi vì các việc cũ đã qua đi”. Và Đấng ngự trên ngai phán: “Này đây, Ta đổi mới mọi sự. Chính Ta sẽ cho kẻ khát được uống từ mạch nước sự sống mà không phải trả tiền. “Ai chiến thắng sẽ nhận được những điều đó làm gia nghiệp, và Ta sẽ là Thiên Chúa của nó, và nó sẽ là con của Ta”.

Tin Mừng: Ga 11:17-27

Khi đến Bêtania, Chúa Giêsu biết Lazarô đã được an táng bốn ngày rồi. Bêtania cách Giêrusalem chừng mười lăm dặm. Nhiều người Do Thái đến gặp Marta và Maria để an ủi hai bà vì người em đã chết. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Marta đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi ở nhà. Marta thưa với Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, nếu Thầy ở đây thì em con không chết! Nhưng ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin bất cứ điều gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy”. Chúa Giêsu nói: “Em con sẽ sống lại”. Marta thưa: “Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại thì em con sẽ sống lại”. Chúa Giêsu nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta, dù có chết cũng sẽ được sống; và ai sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?” Marta đáp: “Thưa Thầy, vâng; con tin Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa, Đấng đã đến trong thế gian”.

* Xem Bài đọc trong Thánh Lễ – Bản dịch của Nhóm phiên dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ

Tags

Trực tiếp

Livesteam thumbnail