Người Ucraina: “Chúng tôi bị quên lãng”

Photo: mons. Ryabukha

Đức giám mục Phụ tá tại thủ đô Kiev tuyên bố với hãng tin Sir của Hội đồng Giám mục Ý rằng: “Chúng tôi có cảm tưởng đang bị quên lãng. Chúng tôi thiếu hòa bình và xin anh chị em hãy cầu nguyện cho hòa bình. Mùa đông đang đến gần và trời bắt đầu lạnh. Chúng tôi sống trong một tình trạng liên tục sợ hãi vì những gì có thể xảy ra đột ngột”.


G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA

Nhắc đến sáng kiến cầu nguyện cho Ucraina nhân dịp Hội đồng Giám mục Ý nhóm khóa họp bất thường, tại Assisi từ 13 đến 16-11 vừa qua, Đức cha Oleksandr Yazlovetskyi, Giám mục Phụ tá giáo phận thủ đô Kiev, nói: “Vì cảm tưởng bị quên lãng như thế, nên mỗi sáng kiến cầu nguyện đối với chúng tôi đều là quý giá, vì nó không để cho im lặng che đậy đau khổ của dân tộc chúng tôi. Rồi nếu chính các GM hiệp nhau để cầu xin ơn hòa bình, họp nhau tại thành của thánh Phanxicô Assisi, thì kinh nguyện của các vị càng quan trọng”.

Đức cha Oleksandr nói thêm rằng: “Đêm qua, cũng có những tên lửa đã được phóng vào Ucraina, nhưng tất cả ở Kiev này đều nói: một cuộc rất tấn công mạnh mẽ sẽ xảy ra trong thời gian tới. Vì thế, chúng tôi sống trong cái lạnh của mùa đông và trong tình trạng sợ hãi vì những gì có thể bất chợt xảy đến”.

Đức cha nói thêm rằng: “Những người nghèo vì chiến tranh rất đông đảo ở đây. Những người đầu tiên chắc chắn là những người đã bị mất thân nhân trong chiến tranh. Hồi đầu chiến tranh, người ta còn nói về những bạn hữu và người quen biết bị thiệt mạng. Ngày nay, không có gia đình nào ở Ucraina mà không trực tiếp hay gián tiếp phải chịu tang tóc. Họ khóc thương chồng, anh em, con cái, và những mất mát ấy để lại các vết thương sâu đậm. Một khía cạnh khác của nghèo đói cũng là cái nghèo của người đã mất mọi sự trong chiến tranh. Trước đây, Ucraina không phải là một nước nghèo. Dân chúng có nhà cửa, và việc làm. Với chiến tranh, họ mất mọi sự. Một số đã phải trốn chạy khỏi gia cư, chỉ mang theo một vali nhỏ. Rồi có tới 8 triệu người Ucraina tị nạn ra nước ngoài. Rất nhiều người Ucraina đã được đón tiếp tại Ý và chúng tôi rất biết ơn”. Nhưng tương lai vẫn còn bất định. “Chúng tôi cần được giúp đỡ. Nếu không có sự bảo vệ của Âu Châu và Mỹ, chúng tôi sẽ tồn tại nữa”.

(Sir 16-11-2023)

Tags