Phút Cầu Nguyện, Thứ Bảy 12/07/2025: Sợ điều đáng sợ

 Tuấn là hình mẫu của sự thành đạt mà nhiều người ngưỡng mộ: một công việc đáng mơ ước, mức lương cao, và sự nể phục từ bạn bè, đồng nghiệp. Thế nhưng, sau vỏ bọc hoàn hảo ấy, Tuấn bị ám ảnh bởi những nỗi sợ vô hình: sợ làm mất lòng sếp, sợ đồng nghiệp xa cách, sợ đánh mất hình ảnh tốt đẹp trong mắt người khác. Anh cố gắng làm vừa lòng tất cả, từ công việc đến các mối quan hệ xã hội, bất chấp việc anh phải hy sinh thời gian quý giá bên gia đình.

Vợ anh, chị Mai, đã nhiều lần tha thiết nói:

·  "Anh phải dành thời gian cho gia đình. Con cần anh, em cũng cần anh."

Nhưng Tuấn luôn viện lý do:

·  "Anh làm tất cả là vì gia đình. Nếu anh không cố gắng, làm sao chúng ta có cuộc sống tốt đẹp được?"

Cậu con trai nhỏ, từng mong đợi những buổi tối được ba kể chuyện, giờ chỉ biết buồn bã hỏi:

·  "Ba ơi, khi nào ba chơi với con?"

Câu trả lời của Tuấn luôn như một bản ghi âm lặp lại:

·  "Để hôm khác, con. Ba bận lắm."

Thời gian trôi qua, sự gắn kết gia đình dần bị bào mòn. Những bữa cơm vắng tiếng cười, những buổi tối quây quần bên nhau giờ chỉ còn lại tiếng tivi lạnh lẽo. Cậu con trai nhỏ của Tuấn bắt đầu thay đổi: từ một đứa trẻ ngoan ngoãn, cậu trở nên nổi loạn, bỏ học, chơi game thâu đêm, thậm chí đánh nhau với bạn bè.

Một ngày, sau khi kết thúc buổi tiệc với đối tác, Tuấn trở về nhà. Nhưng thay vì sự ấm cúng quen thuộc, căn nhà tối om, lạnh lẽo. Trên bàn ăn, không còn những món ăn nóng hổi, chỉ còn lại một lá thư với những dòng chữ:

"Anh Tuấn, em đã không thể chịu đựng thêm nữa. Em cần anh. Con cần anh. Nhưng anh đã chọn công việc và xã hội. Vì vậy, em và con sẽ ra đi."

Những dòng chữ ấy như một nhát dao cứa sâu vào trái tim Tuấn. Căn nhà yên ắng, nơi từng là tổ ấm, giờ chỉ còn lại sự trống trải đáng sợ. Anh nhận ra rằng nỗi sợ bị mất đi danh vọng đã khiến anh quên đi giá trị thật sự của hạnh phúc. Những thứ anh lo sợ hóa ra không đáng sợ, còn điều cần trân trọng nhất là gia đình thì anh đã để vuột khỏi tay mình.

Kính thưa quý vị và các bạn,

Câu chuyện của Tuấn là bài học sâu sắc cho chúng ta. Đằng sau những nỗ lực tưởng chừng cao cả lại là một sai lầm nghiêm trọng: anh đã để nỗi sợ phù phiếm che mờ tầm nhìn, quên mất điều đáng sợ thực sự. Tuấn sợ mất lòng cấp trên, sợ đánh mất thiện cảm của đồng nghiệp, nhưng anh lại không nhận ra rằng điều đáng sợ nhất là đánh mất gia đình – nơi yêu thương và bình yên đích thực.

Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay đã dạy: "Đừng sợ những kẻ giết được thân xác mà không giết được linh hồn. Hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hỏa ngục." (Mt 10, 28). Lời dạy này mời gọi chúng ta đừng để những nỗi sợ thế gian – như sự mất mát, đau khổ, hay áp lực xã hội – che khuất điều quan trọng hơn cả đó là linh hồn và mối tương quan với Thiên Chúa.

Sợ Thiên Chúa không phải là nỗi sợ tiêu cực, mà là lòng tôn kính, yêu mến, và ý thức về sự thánh thiêng. Kính sợ Chúa là nhận ra rằng Ngài là nguồn sống, là tình yêu tuyệt đối, và là Đấng duy nhất giữ gìn cả hồn lẫn xác. Khi chúng ta đặt Chúa lên trên hết, mọi nỗi sợ thế gian đều trở nên nhỏ bé.

Thế nhưng, ngày nay chúng ta thường sợ thất bại, áp lực xã hội, hay ánh nhìn của người đời mà quên rằng điều đáng sợ nhất là mất đi linh hồn – mối liên hệ với Thiên Chúa. Do đó, nhiều người không còn sợ tội lỗi. Họ dễ dàng thỏa hiệp với điều sai trái, sống như thể không có ngày mai, và quên mất trách nhiệm thờ phượng Thiên Chúa. Những hành động ấy phản ánh một thực tế đáng buồn: con người sợ mất điều tạm thời, nhưng không sợ mất điều vĩnh cửu.

Thánh Gioan nhắc nhở: "Tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi." (1 Ga 4, 18). Khi tình yêu của Thiên Chúa lấp đầy tâm hồn, chúng ta sẽ tìm được sức mạnh để vượt qua những nỗi sợ hãi thường ngày. Điều đáng sợ nhất không phải là thất bại trong đời này, mà là đánh mất linh hồn – đánh mất mối tương quan với Đấng Tạo Hóa. Chính vì thế, chúng ta hãy can đảm lên, sợ tội hơn sợ thất bại, sợ mất lòng Chúa hơn sợ mất lòng người đời. Khi biết đặt lại ưu tiên, chúng ta sẽ không chỉ thoát khỏi những áp lực của nỗi sợ thế gian, mà còn tìm thấy bình an đích thực – bình an từ việc sống trong vòng tay yêu thương của Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin giúp con biết kính sợ điều đáng kính sợ: sợ xa lìa Chúa, sợ để tội lỗi làm mờ ám linh hồn con. Xin cho con sức mạnh để đối diện với những nỗi sợ thế gian hầu sống đúng với sự thật và trung thành với ân sủng của Ngài. Amen.

Bích Liễu