Phút Cầu Nguyện, Thứ Ba 04/11/2025: Mở lòng đón nhận ân ban của Chúa
Chuyện kể rằng:
Một anh thợ hớt tóc nọ vừa hớt tóc vừa “phán” với một thân chủ lớn tuổi:
“Này bác ơi, tôi cho rằng trên đời này làm gì có Thiên Chúa nhân từ”.
Người khách ngạc nhiên hỏi: “Tại sao anh lại nói thế…”.
“Thì bác cứ ra phố mà xem”, anh thợ nói, “nhiều người phải lang thang kiếm sống, dầm mưa dãi nắng, đêm đến phải mượn vỉa hè để ngủ. Ấy là chưa kể đến các bệnh viện nhếch nhác với biết bao bệnh nhân, bệnh tật đau đớn. Nếu có Thiên Chúa nhân từ giàu lòng thương xót, thì làm sao lại có những chuyện như thế chứ?”
Ông khách làm thinh không nói thêm gì nữa.
Khi trả tiền xong, bước ra khỏi tiệm hớt tóc, ông khách thấy một người râu tóc lùm xùm, rõ là lâu ngày rồi không hớt cũng chẳng cạo gì. Khách bèn quay trở vào tiệm nói lớn: “Này anh phó cạo ơi, trên đời này làm gì có thợ hớt tóc nhỉ?”
Anh thợ sửng sốt: “Bác nói vậy mà nghe được à, thế tôi là ai đây, ai vừa mới hớt tóc cho bác?”
Ông khách mời anh phó cạo ra cửa, nói: “Thì anh thấy đấy, nếu có thợ hớt tóc thì người kia đã không phải để râu tóc lùm xùm như vậy”.
“Sai bét! Thợ hớt tóc vẫn có, nhưng tay đó không chịu bước vào tiệm thì dẫu bao nhiêu thợ hớt tóc đi chăng nữa cũng đành phải bó tay!”.
Ông khách mỉm cười: “Theo tôi, Thiên Chúa nhân từ, giàu lòng xót thương cũng vậy. Ngài luôn đưa tay ra chờ đợi; nhưng có thể vì kiêu ngạo, ai đó trong chúng ta không chịu nắm lấy tay Ngài”.
Kính thưa quý vị và các bạn rất thân mến,
Câu chuyện trên không cho chúng ta biết thái độ của anh thợ cắt tóc như thế nào trước lời giải thích cuối cùng của vị khách; nhưng đối với người Kitô hữu chúng ta, lời kết của câu chuyện này cũng chính là lời thức tỉnh chúng ta về thái độ của mình trước những ân ban của Thiên Chúa trong cuộc đời. Có thể chúng ta không tranh luận về tình thương của Thiên Chúa một cách cố chấp như anh thợ cắt tóc ở trên, nhưng trong hành trình đức tin, nếu nhìn lại, chúng ta sẽ thấy mình đã từng bỏ lỡ rất nhiều cơ hội nắm lấy bàn tay Chúa khi Ngài đưa tay ra mời gọi chúng ta lãnh nhận những ân ban của Ngài.
Người ta thường nói rằng con đường dài nhất là con đường đi từ cái đầu đến đôi bàn tay. Điều này có nghĩa là chúng ta thường hiểu rất rõ những giá trị tốt đẹp của cuộc sống, nhưng chúng ta lại không muốn thực hiện. Trong đời sống đức tin cũng vậy, chúng ta biết Chúa và tin Chúa nhưng lại chưa thực sự đi vào mối tương quan thân thiết gắn bó với Ngài và rất hờ hững trước tình thương mà Chúa dành cho chúng ta. Nơi trang Tin Mừng hôm nay, qua hình ảnh bữa tiệc, sứ điệp Lời Chúa cho chúng ta thấy tình thương vô biên của Chúa dành cho con người và hạnh phúc Nước Trời cũng luôn được Chúa chuẩn bị sẵn cho chúng ta. Tuy nhiên, để có được hạnh phúc ấy, chúng ta phải mở lòng đón nhận và đáp trả tình thương của Chúa bằng thái độ sống đức tin mỗi ngày qua việc tích cực tham dự phụng vụ, siêng năng đến với Chúa trong đời sống cầu nguyện và nhiệt tâm thực hành sống bác ái yêu thương như Lời Chúa dạy.
Nhìn vào cuộc sống hôm nay, chúng ta sẽ dễ dàng nhận ra nhiều Kitô hữu vẫn luôn nại vào những lý do bận rộn của công ăn việc làm, phải dành thời gian các mối tương quan và muôn vàn những lý do cá nhân khác để từ chối đến với Chúa trong các Thánh lễ hay các buổi đọc kinh chung. Nhiều người trong chúng ta còn lầm tưởng rằng mình đã lãnh nhận Bí tích Rửa tội, là con cái của Chúa qua Giáo Hội, chúng ta đã cầm trong tay chiếc vé thông hành để bước vào cánh cửa Nước Trời; nên không cần phải vội. Bởi đó, chúng ta không lạ gì khi có những người vẫn tuyên xưng đức tin ngoài miệng, nhưng trong lối sống thì lại tin vào những chuyện mê tín dị đoan, thích chạy theo những đam mê vật chất và chân lý nửa vời nên đã bỏ qua những việc đạo đức và không thực hành sống bác ái trong đời sống thường ngày. Lời mời gọi đến tham dự bữa tiệc trong Nước Chúa vẫn đang vang lên thật tha thiết trong mỗi Thánh lễ hàng ngày: “Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xóa tội trần gian, phúc cho ai được mời đến dự tiệc Chiên Thiên Chúa”, nhưng dường như chẳng mấy ai để ý quan tâm đến cái phúc này nên nhiều người vẫn còn bê trễ, chưa đặt hết tâm tình và dửng dưng với bàn tiệc Lời Chúa và bàn tiệc Thánh Thể. Chính thái độ thờ ơ, hờ hững này đã khiến cho chúng ta bao lần tự đánh mất đi ân sủng của Chúa trong cuộc đời mình. Xin Chúa thức tỉnh tâm hồn chúng ta, giúp chúng ta hướng về Chúa và đừng để cho những bận rộn của cuộc sống đời thường kéo chúng ta xa rời tình thương của Chúa.
Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa vì Chúa luôn yêu thương chúng con và mời gọi chúng con đến hưởng hạnh phúc Nước Trời. Xin cho chúng con cảm nhận được niềm vui khi đến với Chúa và tìm được nơi Chúa sự ủi an, nâng đỡ trong cuộc đời, để từ đó chúng con cũng biết mở lòng đón nhận những ân ban của Chúa và hân hoan đáp lại lời mời gọi sống chứng nhân cho Tin Mừng trong đời sống hàng ngày. Amen
Bích Liễu